Trưa ngày 22/10, sau khi trao tiền mặt cho từng người dân ở Ủy ban nhân nhân dân xã Quang Lộc, chúng tôi đứng trước căn nhà vừa mới sơn xanh của anh Đào Duy Thắng (thôn Ban Long, xã Quang Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh).
Trong dáng vẻ gầy gò, yếu ớt và không nói được gì nhiều, anh Đào Duy Thắng, chồng của chị Phạm Thị Huyền (sinh năm 1979) người vừa bị tử vong trong đợt lũ thứ 2, đưa chúng tôi vào nhà để thắp hương cho nạn nhân xấu số trong trận lũ lịch sử vừa qua.
Chỉ vào bức hình bé được dán trên một tấm bìa giấy cứng phía sau bát hương, bác Đào Duy Hòa, bố của anh Thắng cho biết. “Nhà chưa làm được tấm ảnh lớn nào nên lấy tạm ảnh nhỏ trong một lần đi chơi của Huyền để thờ”.
Bàn thờ với di ảnh của chị Phạm Thị Huyền
Trong nỗi xót xa, anh Thắng kể lại: “Hôm đó là ngày 17/10, nước lên cao lắm rồi, nhưng tôi lại bị đau nên 5h sáng, lúc vừa ngủ dậy vợ tôi bảo phải chèo thuyền ra mua thuốc. Thấy nước lên ghê quá, tôi bảo đừng có đi, nhưng lo tôi bị nặng hơn, rồi lại vào nhập viện hàng tháng trời như trước nên cô ấy vẫn đi. Để yên tâm hơn, em trai tôi (sinh năm 1993) lấy thuyền chở cô ấy. Nhưng ai ngờ chỉ đi ngang đến ngoài kia là bị nước cuốn rồi”.
Nơi tìm thấy thi thể chị Huyền
Suốt cuộc trò chuyện, người đàn ông này không nói được liên tục, thỉnh thoảng anh phải dừng lại để lấy hơi vì không có sức. Rồi anh cho biết, nơi vợ anh bị nước cuốn ở ngay con đường làng cách nhà chỉ khoảng mấy trăm mét, phía dưới có một chiếc cống nên nước chảy rất mạnh, khi thuyền đi qua thì bị cuốn.
Lúc đó, cả chị Huyền lẫn em chồng đều rơi xuống nước, nhưng chàng trai may mắn được người dân cứu sống. 30 phút sau, người nhà nạn nhân bàng hoàng khi tìm thấy thi thể chị Huyền ở bên đám bèo cách đó chỉ vài chục mét.
3 ngày sau, nước vẫn còn ngập mênh mông xã Quang Lộc, đoàn thuyền đưa chị Huyền về nơi an nghỉ ở nghĩa trang xã. Anh Nguyễn Văn Sơn, giám đốc công an huyện Can Lộc cho biết, lúc này, lực lượng chức năng đã hỗ trợ thuyền, áo phao và cử người đi cùng để hỗ trợ và đảm bảo an toàn cho gia quyến.
Đại diện Quỹ VNIF và cộng đồng Zing trao 1 triệu đồng
cho gia đình anh Thắng.
Không biết sống như thế nào đây!
Chị Huyền mất đi, nỗi đau trở nên tột cùng hơn khi dư âm để lại là một người chồng bệnh tật và 4 đứa con nhỏ, trong đó cháu út cũng bị bệnh.
Bình thường, cuộc sống của vợ chồng chị Huyền chủ yếu dựa vào làm ruộng, chắt chiu mãi họ mới dựng được một căn nhà nhỏ. Đến lúc này, ngoài 2 chiếc giường trong phòng ngủ, một chiếc bàn gỗ đơn sơ, đây cũng là một ngôi nhà trống rỗng (không bếp ga, không nồi cơm điện, không ti vi, không cassette, không xe máy…) như một số ngôi nhà nghèo khó khác tại miền Trung.
Trong những ngày tang thương này, bố ruột của anh Thắng và em vợ của anh là chị Phạm Thị Quang thường xuyên lui tới để giúp đỡ 5 bố con. Tuy nhiên, một thực tế phũ phàng là rồi đây, 5 bố con sẽ phải tự lo cho nhau.
Trong khi đó, ngoài bệnh viêm não, anh Thắng đã hoàn toàn bị hỏng con mắt bên phải, khả năng lao động kiếm sống ở mức rất thấp. 2 năm nay, anh Thắng đau ốm liên tục, đặc biệt là cách đây 4 tháng nằm viện kiến gia đình lại càng kiệt quệ hơn.
Trong số 4 cháu nhỏ của anh Thắng và chị Huyền, cháu đầu hiện học lớp 5, cháu thứ 2 học lớp 3, cháu tiếp theo 4 tuổi học mẫu giáo, và cậu bé út 18 tháng tuổi.
Tại thời điểm này, cậu bé học lớp 5 cũng đang bị ốm, nằm bê bết ở giường. Dù có khá đông người lạ đến nhà, nhưng cậu bé vẫn lặng lẽ nằm trên giường, trong bóng tối phòng ngủ chung của cả gia đình.
Cậu bé đầu đang bị ốm và nằm trong căn phòng tối
Chỉ vào cậu bé út 18 tháng đang nằm trên võng, bố anh Thắng kể: “Hồi mang bầu thằng bé mẹ nó bị điện giật suýt chết, sau khi sinh ra, thằng bé thỉnh thoảng lại lên cơn co giật”.
Gia đình anh Thắng, ông Hòa lý giải tình trạng sức khỏe của cháu bé là do nằm trong bụng mẹ lúc bị điện giật. Cháu nằm với đôi mắt to tròn ngơ ngác. Dưới thân thể cháu là đôi chân teo tóp tưởng chừng như không chịu đựng được cân nặng của cơ thể.
Cháu út tên là Đào Duy Quý
Gương mặt rất sáng sủa nhưng đôi chân cháu quá bé nhỏ
Nhận 1.000.000 đồng hỗ trợ từ Quỹ VNIF và cộng đồng Zing, anh Thắng nói: “Trước mắt thì lo được chừng nào hay chừng đấy thôi các chị, lo lắm nhưng biết làm sao đây!"
Chia tay anh Thắng, chúng tôi rời khỏi căn nhà sơn xanh đã từng là mái ấm của một gia đình. Phía sau chúng tôi, là gương mặt buồn thương đến trống rỗng của cậu bé 4 tuổi đứng bên chiếc cột nhà hàng xóm. Cháu dõi mắt nhìn theo những người lạ với một nỗi buồn thăm thẳm trên gương mặt nhem nhuốc khiến bất kỳ người lớn cứng cỏi nào cũng xót xa.
Những đứa trẻ đang chịu nỗi đau mất mẹ và sẽ còn chuỗi ngày khó khăn với người bộ bệnh tật, một mắt mù
Độc giả có lòng hảo tâm hỗ trợ gia đình anh Thắng và 4 cháu nhỏ, có thể liên hệ: Anh Đào Duy Thắng, thôn Ban Long, xã Quang Long, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh. Liên hệ qua điện thoại của bố ruột anh Thắng: 01669226911.
-